Em bên hè góc phố, em đang chờ mưa tạnh, trong màn đêm lạnh lẽo bơ vơ, em mong ngày vui gặp mẹ cha đã từ lâu chia cách. Ai, ai đã khiến cha mẹ em phải bôn ba ly tán, ai đã khiến gia đình em tan nát đọa đầy… 

Đêm Chờ Mưa Tạnh

Mưa buồn vẫn rơi nhanh
Mưa tầm tã bên hè
Che mảnh áo đơn sơ
Vai gầy.. bé đang run..

Em mơ về năm tháng
An vui cùng cha mẹ
Sao nay mẹ cha đã
Biệt tăm tích nơi đâu..

Ôi, em bé ngây thơ
Em đã bơ vơ
Bởi mẹ cha em quá kiên cường
Một niềm tin nơi Chân Thiện Nhẫn
Bởi thế nên đã bị bắt giam.

Em thương và em nhớ
Em đi tìm cha mẹ
Nhưng em nào có biết
Mẹ cha ở nơi đâu.

Đảng Cộng Sản Trung Quốc
Xấu xa nào chớ kể
Bắt giam người lương thiện
Vào lao lý vì đâu.

Đảng Cộng Sản Trung Quốc
Đàn áp Pháp Luân Công
Vì ko chịu được
Người tốt quá nhiều.

Đảng Cộng Sản Trung Quốc
Đã gieo sầu lưu lạc
Thật đáng thương
Cậu bé thơ.

Em bên hè góc phố
Em đang chờ mưa tạnh
Cho đêm dài vơi lạnh
Em mong ánh dương hồng
Ngày mới.. Pháp Luân Công…

Bài hát phác họa một phần tình trạng bi đát của các em bé thơ đáng thương trong cuộc đàn áp, bức hại của Đảng cộng sản Trung Quốc với những học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc Đại Lục.

Pháp Luân Công là tên thường gọi của Pháp Luân Đại Pháp, một môn tập luyện về tinh thần và thể chất theo các nguyên lý Chân Thiện Nhẫn. Khởi điểm từ Trường Xuân, Trung Quốc năm 1992, đến năm 1999 có khoảng 100 triệu người theo học.

Vào tháng 7 năm 1999, ông Giang Trạch Dân, tổng bí thư Đảng Cộng Sản Trung Quốc, vì đố kỵ đã ra lệnh đàn áp Pháp Luân Công, đồng thời mở một chiến dịch vu khống, bôi nhọ Pháp Luân Công khắp toàn thế giới.

Tại Trung Quốc, học viên Pháp Luân Công bị khủng bố, đàn áp nghiêm trọng, bị tước hết các quyền cơ bản của con người. Hàng triệu học viên bị đưa vào các trại tập trung giam giữ, bệnh viện tâm thần, họ bị cưỡng bức lao động bất hợp pháp, bị tra tấn tàn bạo bằng các cực hình như thời trung cổ, hơn 4000 người được xác định đã bị bức hại đến chết chỉ vì không từ bỏ niềm tin vào các nguyên lý Chân Thiện Nhẫn.

Thật cũng không khó để tưởng tượng có bao nhiêu trẻ em trong các gia đình đó phải gánh chịu cảnh mồ côi, không nơi nương tựa. Cùng lúc đó, nhiều trẻ em khác cũng đang chung số phận vì cha mẹ các em hoặc phải bỏ nhà tránh bức hại, hay đang bị mất việc và phải lang thang phiêu bạt tìm kiếm cách sinh sống. Nhiều em không biết cha mẹ đang ở đâu bởi họ kể như biệt tích từ khi bị giam giữ mà không khai báo tên tuổi quê quán tránh liên lụy gia đình.

Những đau khổ mà các trẻ em này gánh chịu vượt quá khả năng tưởng tượng của chúng ta. Có còn điều gì tồi tệ hơn nữa? tất cả chỉ vì cha mẹ các em học Pháp Luân Công, tu dưỡng tâm tính và rèn luyện thân thể theo các nguyên lý Chân Thiện Nhẫn.

“Đêm chờ mưa tạnh” là một mô tả không cụ thể, phác họa phần nào tình cảnh của các em bé thơ đáng thương này, chỉ là một phần nhỏ của nỗi đau.. mong mọi người chút lòng xót thương chia sẻ…

XIN TRÂN TRỌNG CẢM ƠN

Vô Cố Nhân

>> Trên 2 triệu người đã bị chính quyền Trung Quốc mổ lấy nội tạng sống