Ở Hạng Thành có một cá nhân là Hàn Vân Môn, mười phần thuận hậu, có hôn ước với một cô gái nhà họ Thích.
Ngay sau khi hôn ước được ký kết, cô gái trở nên mù lòa. Cha mẹ nhà họ Thích nói: “Hàn lang đây có khả năng văn chương, sau tất thành đại khí, đối với nữ tử là không tương xứng”. Họ muốn hủy hôn ước và giữ con gái mình ở nhà trong suốt cuộc đời còn lại của cô gái. Cha mẹ của Hàn Vân Môn cũng đồng ý điều này. Tuy nhiên, Hàn Vân Môn nhất quyết không đồng ý. Anh nói: “Hôn ước là điều mà một người nên tuân theo trong suốt cả cuộc đời”. Vì vậy, anh theo lễ tiết, đến gia đình họ Thích nghênh hôn.
Cha mẹ nhà họ Thích bất đắc dĩ, tâm lý mười phần thấy tiếc, bèn gửi thêm một nữ tì mỹ lệ như là bồi thường.
Hàn Vân Môn cự tuyệt, nói “Nhân kiến dục, tắc dịch động tình (người ta đối diện với ham muốn, ắt sẽ động tình). Tốt hơn là không nên để tì nữ này trong nhà để con và vợ con có được một cuộc sống hòa thuận”
Sau đó Hàn Vân Môn được các quan viên địa phương tiến cử làm Bạt Cống, một chức cao nhất phụ trách về giáo dục trong một quận.
Hàn Vân Môn mang theo vợ phụ giúp việc và họ sống rất hòa thuận. Người dân ở các vùng lân cận đều ca ngợi cuộc sống trung thực và chung thủy của họ. Kết quả là trong nhiều gia đình, chồng và vợ bắt đầu tôn trọng và quan tâm nhau nhiều hơn.
Theo chanhkien.org