Đời Tống có vị quan Vệ Trọng Đạt, một hôm bị bệnh nặng, trong lúc mơ màng, linh hồn bị quỷ vô-thường dắt đi gặp Diêm Vương. DiêmVương sai phán quan lật sổ công quá của Vệ Trọng Đạt ra. Lúc đầu nhìn thấy phần lỗi quá nhiều, Diêm Vương nộ rằng:

thien-ac-huu-bao-nhan-qua-xua-nay-von-cong-bang-2

Tội ác của ngươi quá nhiều, tuổi thọ bị giảm là phải.

Nhưng khi xem tới phần công thì phán rằng:

Nhà ngươi có thể hoàng dương, vì công nhiều hơn tội, số trong dương gian chưa mãn.

Vệ Trọng Đạt ngạc nhiên hỏi:

Tôi chưa từng làm chuyện ác nào, sao lại phạm nhiều lỗi đến thế?

Diêm-Vương đáp:

Dù ác chưa làm, nhưng khi có ý niệm bất chánh thì quỷ Thần đều ghi lục tội ác và gửi đến đây.

Vệ Trọng Đạt lại hỏi:

Tôi cũng từng chưa làm một việc thiện nào cả, làm sao lại có công lớn như vậy?

Diêm-Vương đáp:

Ngươi đã từng lên sớ tâu cho nhà vua giảm thuế cho dân trong làng. Mặc dù không được vua chấp thuận nhưng quỷ Thần cũng đã ghi công và gửi tới đây. Hình với bóng đi đôi với nhau, nhân quả báo ứng cũng thế.

Lời kết: Con người khi sống phàm làm việc gì, mỗi niệm thiện- ác xuất ra đều có sổ ghi chép. Bất kỳ hành động đúng hay sai đều có nhân quả đi kèm, tích đức hành thiện rời xa cái ác sẽ mang đến cho chúng ta quả lành về sau, gieo nhân nào thì gặt quả ấy. Chớ thấy nhiều người làm ác vẫn sống nhởn nhơ mà coi thường luật nhân quả, họ chẳng qua phúc đức kiếp trước tích được chưa tiêu mất hết nên chưa đến thời nhận báo ứng. Một khi phúc phận hết thì nghiệp báo sẽ ập đến rất nhanh…