Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) từng đưa ra biết bao lời đường mật để “lấy lòng” dân chúng, nhưng thực tế cùng với tấm “lưới sắt” màu đỏ mà ĐCSTQ giăng ra, cuộc sống của người dân càng ngày càng trở nên nhục nhã và không có tôn nghiêm, những quyền lợi vốn dĩ thuộc về người dân cũng biến mất.
Sau khi ĐCSTQ thành lập chính quyền vào năm 1949, người dân Trung Quốc Đại lục đã mất đi những quyền lợi gì? Có thể liệt kê những điểm chính ở dưới đây:
7. Sở hữu vĩnh viễn đất đai, nhà cửa, có tài sản tư nhân sẽ được bảo hộ
Thời kỳ Trung Hoa Dân Quốc, đất đai, nhà cửa và tài sản tư nhân khác của người dân được chính phủ và xã hội bảo vệ. Miễn là họ không bán hay tặng cho người khác, thì vĩnh viễn sẽ là tài sản riêng của họ và có thể được thừa kế từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Tuy nhiên, sau khi ĐCSTQ thành lập chính quyền, lấy danh nghĩa “quốc gia” đã cướp sạch tất cả đất đai tư nhân, những ngôi nhà có giá trị cũng bị “trưng thu” một cách trắng trợn mà không có bất kỳ khoản bồi thường nào. Các tài sản khác của người dân cũng bị ĐCSTQ tranh cướp, thu hồi dưới nhiều danh nghĩa ở các mức độ khác nhau.
Cho đến ngày nay, những ngôi nhà mà người dân mua dùng cho cả đời thì chỉ có “quyền sở hữu 70 năm”, đến 70 năm sau, ĐCSTQ cướp và bán lại chúng. Không chỉ vậy, ĐCSTQ có thể đòi lại nhà của bạn bất kỳ lúc nào mà bạn không có quyền được từ chối, nếu không bạn sẽ phải đối mặt với số phận của việc cưỡng chế thu hồi, cưỡng chế dỡ bỏ.
Khi ĐCSTQ để mắt đến tài sản của bạn, thì sẽ áp đặt vô số tội danh khác nhau cho bạn, sau đó dùng các thủ đoạn có vẻ “hợp pháp” (luật do chính ĐCSTQ thiết lập) để tịch thu tài sản của bạn. Làn sóng di dân mới đang diễn ra tại thời điểm này chính là những người muốn tìm kiếm sự bảo vệ cho tài sản của họ.
8. Buôn bán tự do, không có quản lý đô thị
Trong thời kỳ Trung Hoa Dân Quốc, mọi người đã dựng quầy bán hàng, tận dụng sức lao động của bản thân để đổi lấy kế sinh nhai. Họ không bị hạn chế bởi bất kỳ ban, ngành nào, càng không có cái gọi là “quản lý đô thị”. Ngay cả ở Đài Loan Dân Quốc ngày nay, các quầy hàng bên đường chính là điểm sáng nổi bật thu hút khách du lịch.
Tuy nhiên, sau khi ĐCSTQ thành lập chính quyền, để che đậy thực trạng khó khăn của người dân, để ngăn chặn sự phát triển của thương mại tự do sẽ uy hiếp đến hệ thống cai trị của mình, để trưng thu được thêm nhiều thuế má từ các thương gia, nhà buôn, ĐCSTQ đã thành lập nhiều tổ chức khác nhau, nuôi dưỡng một đám lưu manh tự xưng là “quản lý đô thị”, tìm mọi cách cản trở các hoạt động tự do thương mại dùng làm kế mưu sinh của người dân, thậm chí là tự ý đánh đập dân chúng, phá hoại thiết bị, cướp đoạt tài sản.
9. Làm giàu công bằng, tự do lựa chọn ngành nghề kinh doanh
Trong thời kỳ Trung Hoa Dân Quốc, miễn là làm việc siêng năng chăm chỉ, cơ hội phát tài làm giàu của mọi người là tương đương nhau, con đường dẫn đến tầng lớp thượng lưu của mọi người rộng mở thênh thang, mọi người có thể tự do lựa chọn ngành nghề kinh doanh, không phải chịu bất kỳ sự kiểm soát và phê duyệt rắc rối nào cả.
Tuy nhiên, sau khi ĐCSTQ thành lập chính quyền, đầu tiên đó là làm ra “cơm tập thể”, người giàu trở thành người nghèo, người nghèo thì mãi mãi nghèo, không có cơ hội đổi đời, tất cả đều ăn không đủ no. Sau đó, để cứu vãn lấy hệ thống cai trị suy tàn, thực hiện cái gọi là cải cách mở cửa. Nhưng người hưởng lợi lớn nhất từ việc cải cách mở cửa này đều là tầng lớp đặc quyền của ĐCSTQ, những người dân bình thường hiếm khi nào được hưởng lợi gì.
Bên cạnh đó, để khống chế nghiêm ngặt nền kinh tế quốc dân, ĐCSTQ đã tiến hành hạn chế mọi mặt đối với các nhà kinh doanh trong xã hội, người làm kinh doanh không có quyền được tự do lựa chọn ngành nghề kinh doanh. Những ngành nghề có lợi nhuận tốt đều bị các tầng lớp đặc quyền của ĐCSTQ nắm giữ, dân chúng bình thường chỉ có thể làm những ngành kiếm ít tiền lại vất vả.
10. Tự do hành thiện
Trong thời kỳ Trung Hoa Dân Quốc, tất cả các cơ quan từ thiện do giáo hội, chùa chiền, phú hào, danh nhân, hương thân tổ chức đâu đâu cũng thấy, người nghèo khi bị rơi vào bước đường cùng, có thể tìm bọn họ để nhận được sự giúp đỡ.
Tuy nhiên, sau khi ĐCSTQ thành lập chính quyền, lo sợ rằng tất cả các loại tổ chức từ thiện sẽ cướp mất “ánh sáng” của “đảng và chính phủ”, nên đã thủ tiêu loại bỏ hết các tổ chức từ thiện.
Trong thế kỷ 21 này, một người giàu có lòng từ thiện muốn thành lập một tổ chức từ thiện ở Trung Quốc còn khó hơn cả lên trời. Khi bạn biết hầu hết mọi khoản quyên góp ở Trung Quốc đều chỉ được thông qua bởi cái gọi là “Tổ chức từ thiện chính thống” do các cấp chính phủ của ĐCSTQ và ĐCSTQ kiểm soát, thì bạn sẽ có cảm tưởng thế nào? Dưới sự thống trị biến thái của ĐCSTQ, hành thiện lại trở thành một chuyện vô cùng khó khăn.
Dưới sự thống trị biến thái của ĐCSTQ, hành thiện lại trở thành một chuyện vô cùng khó khăn. (Ảnh: Pinterest)
11. Tự do đi lại, tự do tìm việc làm
Trong thời kỳ Trung Hoa Dân Quốc, người dân có quyền tự do đi lại, không cần giấy phép cư trú tạm thời, không phân chia giữa hộ khẩu nông nghiệp và phi nông nghiệp. Nông dân chỉ là một nghề nghiệp, chứ không phải là biểu tượng cho thân phận.
Sau khi ĐCSTQ thành lập chính quyền, để tối đa hóa sự kiểm soát và giám sát người dân, đã nhào nặn ra cái gọi là “Chế độ hộ tịch”, phân chia công dân thành 3-6-9. Nông dân không còn là một nghề nghiệp, mà là tượng trưng cho thân phận, nông dân và các thế hệ tương lai phải chịu đựng tất cả các loại phân biệt đối xử. Trong thế kỷ 21 này, chế độ vô nhân đạo như vậy vẫn còn tồn tại, chỉ vì ĐCSTQ lo sợ rằng nếu xóa bỏ chế độ này sẽ ảnh hưởng đến sự thống trị của mình.
Trong thời kỳ Trung Hoa Dân Quốc, mọi người cũng tự do trong việc tìm việc làm, có thể tự do đi lại, không có chế độ giám sát hồ sơ công dân, không có việc quản lý hồ sơ bất thường.
Sau khi ĐCSTQ thành lập chính quyền thì hoàn toàn khác biệt, một mặt, nếu muốn thay đổi công việc mà không có cái gọi là “sắp xếp của tổ chức” thì còn khó hơn lên trời, ngoài ra cái gọi là “Hồ sơ” sẽ gắn với bạn cả đời, mãi mãi không bao giờ thoát khỏi bàn tay của ĐCSTQ.
Trong thế kỷ 21 này, sinh viên tốt nghiệp đại học cũng phải đối mặt với việc “quản lý hồ sơ” một cách biến thái, ngoài việc gây bất tiện lớn cho công việc và cuộc sống, hàng năm còn phải tốn hàng trăm ngàn tiền mồ hôi nước mắt của người dân.
12. Tự do tổ chức công hội, bãi công
Từ các tư liệu lịch sử, thời kỳ Trung Hoa Dân Quốc, kể cả ĐCSTQ cũng đã từng có âm mưu xúi giục bãi công, công nhân bãi công là chuyện rất phổ biến. Như trong các nền dân chủ phương Tây ngày nay, công nhân bãi công cũng là chuyện thường tình. Tại thời điểm đó, người lao động được tự do thành lập tổ chức công đoàn và các tổ chức khác của riêng mình, mà không chịu bất kỳ sự can thiệp nào của chính phủ.
Sau khi ĐCSTQ thành lập chính quyền, đã thành lập “công đoàn” rộng rãi ở các cấp đơn vị, nhưng “công đoàn” mà không phải là “công đoàn”. Cái gọi là tổ chức “công đoàn” của ĐCSTQ ngoài việc là một trong những công cụ thống trị, mục đích tồn tại của nó đơn thuần là để gây nhầm lẫn và đánh lừa công nhân và thế giới bên ngoài.
Dưới sự cai trị của ĐCSTQ, việc công nhân bãi công càng là điều không tưởng, dưới sự kiểm soát nghiêm ngặt của ĐCSTQ, e rằng những công nhân muốn bãi công chưa kịp hành động đã bị bắt bớ, giam giữ. (Ảnh: Lawyers’ Rights Watch Canada)
Vì tổ chức “công đoàn” này không có sự tham gia của công nhân chân chính, chứ đừng nói đến việc bầu cử, mọi người chưa bao giờ nghe nói đến việc một tổ chức đại loại như công đoàn mà lại thực sự chủ động “ra mặt” đòi quyền lợi cho công nhân.
Dưới sự cai trị của ĐCSTQ, việc công nhân bãi công càng là điều không tưởng, dưới sự kiểm soát nghiêm ngặt của ĐCSTQ, e rằng những công nhân muốn bãi công chưa kịp hành động đã bị bắt bớ, giam giữ! Những công nhân cầm đầu hoặc những công nhân đứng ra đại diện đầu tiên sẽ được “khoản đãi” khi phải đối mặt với việc xử tội nặng và cực hình.
Khi ĐCSTQ chưa giành được chính quyền, đã dùng những lời nói dối lừa phỉnh để giành được sự ủng hộ của công nhân (giai cấp vô sản), nhưng sau khi giành được chính quyền, thì mới lộ ra bộ mặt thật, “ăn cháo đá bát”, không ngừng thắt chặt sự áp bức và kiểm soát đối với công nhân.
Trên đây chỉ là dẫn ra một vài khía cạnh, trên thực tế, so với ngày nay thì thời kỳ trước đây quyền lợi của người dân còn nhiều hơn. Mục đích liệt kê những điều này ra, không phải để chứng minh 60 năm trước tốt đẹp như thế nào, mà là để mọi người nhìn thấy, hơn 60 năm trước, Trung Quốc có thể không hoàn hảo, nhưng ít nhất thì cũng có được những quyền lợi kể trên.
Ngoài ra, các cơ quan lập pháp, hành chính, tư pháp đều hoạt động độc lập, không có trạm thu phí ở đường quốc lộ, trường học và các doanh nghiệp không có “Đảng ủy” và “Chi bộ Đảng”, chính Đảng không thể can dự vào việc của quốc gia và dân tộc, thịt lợn không có chất tạo nạc, quán cơm không dùng dầu bẩn, gạo không chứa Paraffin, nuôi cá không dùng thuốc tránh thai, giá đỗ không có Urea, rượu gạo không có Methanol, màn thầu không có thuốc nhuộm…
Ngày nay sau hơn 60 năm, người Trung Quốc đáng ra nên sử dụng cơ sở vốn có để hòa mình với sự tiến bộ của xã hội loài người mà giành thêm được nhiều thành tựu, cũng giống như Trung Hoa Dân Quốc tự do ngày nay – Đài Loan. Vậy mà ĐCSTQ tàn độc vô lối, đã ngang nhiên lừa gạt dân chúng, sau khi lợi dụng sự ủng hộ ban đầu của mọi người để xây dựng được chính quyền, liền lộ ra bộ mặt gian xảo, trói buộc dân chúng và cả quốc gia. 60 năm trở lại đây, xã hội không những không tiến bộ mà còn thụt lùi nghiêm trọng.