Tân Sinh

Nhân sinh cảm ngộ: Đời người là một loại lựa chọn, cũng là một loại buông bỏ

Đời người là một loại lựa chọn, cũng là một loại buông bỏ. Ai có thể làm được hai việc này thì tư tưởng đã ở một cảnh giới rất cao, vì hiểu rõ nên thản nhiên đối mặt.

Đời người là lựa chọn, cũng là buông bỏ. (Ảnh: Internet)

Đời người giống như một bó hoa tươi, tinh tế thưởng thức mới có thể thấy được vẻ đẹp của hoa, dù hoa nhanh tàn nhưng hương thơm còn lại mãi. Đời người giống như ly trà xanh, từ tốn nhâm nhi mới có thể thưởng thức ra hương vị thật sự của nó, trà xanh dễ nguội, nhưng hương thơm vẫn mãi còn phảng phất.

Đời người giống như một khúc ca dao, tinh tế lắng nghe mới có thể hiểu được đạo lý trong đó, ca dao thường ngắn, nhưng tình ý miên man bất tận.

Đời người là một loại lựa chọn, cũng là một loại buông bỏ. Người có thể tự do lựa chọn là người hạnh phúc, loại hạnh phúc này thường sinh ra đã có, nhưng cũng rất dễ mất đi. Người có thể buông bỏ đúng lúc là người phóng khoáng, nhưng loại tư tưởng buông bỏ này cũng khiến người ta cảm thấy không thoải mái.

Người vừa có thể lựa chọn lại vừa có thể buông bỏ là người trầm tĩnh, loại trầm tĩnh này thường khiến người khác thán phục, cũng là cảnh giới khó đạt tới được. Thực ra, lựa chọn có nghĩa là buông bỏ, mà buông bỏ cũng là một kiểu lựa chọn.

Đời người có đôi lúc xảy ra rất nhiều chuyện căn bản không cách nào giải thích rõ ràng. Không nên buồn, hãy thản nhiên bước tới đối mặt với mọi chuyện, bởi vì đường đi không phải lúc nào cũng là con đường thẳng.

Hãy trầm tĩnh giải quyết vấn đề, bởi vì con người không phải lúc nào cũng đúng. Lại càng không được che giấu, mà phải thẳng thắn, bởi vì trong quan hệ giữa người với người, cần nhất chính là tín nhiệm, không thẹn với lương tâm. Bầu trời tươi đẹp, có gió có mưa mới có màu sắc. Bầu trời quang đãng có trăng có sao mới tạo ra dáng điệu.

Người có thể tự do lựa chọn là người hạnh phúc. (Ảnh: Internet)

Đời người không thể lúc nào cũng vừa ý mình, không thể chuyện gì cũng tốt đẹp, cũng nên chấp nhận khuyết điểm của người khác. Người muốn tĩnh tâm, nói nhiều tất nhiên sẽ nói hớ, lải nhải không bằng tự xem xét lại tâm mình, oán trách người khác chi bằng nghe xong thì quên đi.

Thứ có thể quấy nhiễu lòng bạn thường là tâm “xoi mói” của bạn. Thứ có thể thương tổn bạn thường là điều luẩn quẩn trong lòng bạn. Nếu bạn hòa nhã, thì không ai là đáng hận. Nếu không truy xét sâu xa, không ai có thể làm bạn phiền lòng.

Con người lúc đắc chí không nên quá ngông cuồng, vì ngông cuồng thì sẽ sinh kiêu ngạo, mà kiêu ngạo chắc chắn sẽ thất bại, là mầm của thất vọng.

Lúc thất vọng không được quá đau khổ, vì đau khổ dễ yếu lòng, mà yếu lòng nhất định sẽ sinh ra suy sụp, không gượng dậy nổi, là điều đáng khinh nhờn trong sinh mệnh.

Đời người nói cho cùng, thì cần phải buông bỏ, cần phải xa rời. Có lẽ, sau nhiều năm có thể quên những gian khổ đã từng trải, đã quên cả những nỗ lực không ngừng nghỉ. Nhưng bất kể như thế nào cũng sẽ không quên mục tiêu hướng tới, hay ước mơ, khát vọng trong lòng. Những điều bạn từng trải qua đều là quá khứ, điều lưu giữ lại trong cuộc đời mãi mãi là sự hăng hái tiến lên, cố gắng thực hiện nguyện vọng của chính mình.

Đời người chính là lựa chọn, không cho phép chúng ta chờ đợi, dựa dẫm, mà cần phải thực hiện. Đường ngay ở dưới chân, cũng ngay tại trong lòng, điều chúng ta hướng tới luôn là tương lai.

Cuộc sống chính là một quá trình, nó giúp chúng ta hiểu biết được rất nhiều chuyện. Những người làm tổn thương bạn để bạn biết được rằng xã hội đôi khi cũng thật vô tình; những người giúp đỡ bạn sẽ khiến bạn cảm nhận được sự chân thành lương thiện vẫn luôn luôn hiện hữu.

Iris, dịch từ Soundofhope, Tinhhoa.net