Những sự kiện mới đây chung quanh vụ Vương Lập Quân và Bạc Hy Lai đã cung cấp nhiều chi tiết lớn cho thấy 2 người này có dính líu đến tội ác mổ cướp nội tạng từ những học viên Pháp Luân Công còn sống và đem bán thi thể của họ cho công ty Von Hagens Plastination.
Theo các quan chức Hoa Kỳ, tập tài liệu mà Vương Lập Quân đệ trình lên Lãnh sự quán Hoa kỳ có chứa các bằng chứng nói về cách thức Bạc Hy Lai và Chu Vĩnh Khang dính líu đến hoạt động mổ cắp nội tạng.
Cụ thể, Bạc bị cáo buộc đứng sau đỡ đầu cho sự thành lập của công ty Von Hagens Plastination, một công ty thu mua xác người với quy mô lớn do Tiến sĩ giải phẫu Gunther Von Hagens người Đức đứng đầu. Công ty này sử dụng kỹ thuật nhựa hóa, thay thế toàn bộ dịch trong cơ thể người chết bằng silicon lỏng nhằm ngăn chặn sự phân hủy xác chết.
Vợ chồng Bạc Hy Lai. (Ảnh: Internet)
Mặc dù luật của Trung Quốc ngăn cấm buôn bán tử thi ngoại trừ một số tình huống cụ thể, nhưng vợ chồng ông Bạc Hy Lai đã giúp công ty trên nhận được giấy tờ hành chính cần thiết cho phép triểu khai hoạt động buôn bán vốn là điều phi pháp này. Bên cạnh đó, vợ chồng ông Bạc còn bị cáo buộc đã lợi dụng các lỗ hổng luật pháp để ngăn chặn gia đình tù nhân đòi lại thi thể.
Gunther Von Hagens đã tổ chức cuộc triển lãm khoa học về cơ thể con người ở khắp mọi nơi trên thế giới. Tất cả các mẫu vật trong buổi triển lãm đều là cơ quan, và nội tạng của người chết, chúng được nhựa hóa và tạo dáng nhằm mô phỏng lại sinh hoạt của con người trong cuộc sống hàng ngày.
Bộ xương người có nhiều nét giống nữ MC Trương Vĩ Kiệt, người tình cũ của Bạc Hy Lai đã biến mất và hiện chưa rõ tung tích
Trong buổi triển lãm, người ta thấy sự xuất hiện của một thi hài nữ và bào thai tám tháng tuổi của cô. Tất cả đều kinh hoàng vì không hiểu gia đình nào lại có thể tình nguyện biếu tặng thi thể của một người mẹ và đứa con chưa sinh?
Theo truyền thống của người Á Đông, việc hiến xác người chết gần như là không có. Hơn nữa, số tù nhân tử hình mỗi năm tại Trung Quốc chỉ là vài nghìn, vậy đối với một thành phố nhỏ như Kinh Châu, thì nguồn cung cấp nội tạng được lấy từ đâu?
Ông Tùy Hồng Cầm, Tổng giám đốc công ty Hồng Phong Đại Liên, một trong những nhà máy hóa chất nhựa được cho là dính líu đến nhà máy của Gunther thú nhận với các điều tra viên Quốc tế rằng những cái xác do công an cung cấp.
Nhiều bằng chứng cho thấy, những thi thể này có nguồn gốc từ các học viên Pháp Luân Công khi mà xung quanh nhà máy của Gunther là Trại cải tạo lao động, Nhà tù số 3 và Trung tâm Yaojia, nơi giam giữ các tù nhân chính trị, trong đó có cả học viên Pháp Luân Công, những người thường xuyên bị tra tấn đến chết.
Giả thuyết này càng được củng cố hơn khi vào tháng 3 năm 2006, một phụ nữ tuyên bố rằng có tới 4.000 học viên Pháp Luân Công đã bị giết để lấy nội tạng tại bệnh viện nơi bà từng làm việc. Bà cũng kể về chồng bà, một bác sỹ phẫu thuật tại cùng bệnh viện ở ngoại ô thành phố đông bắc Thẩm Dương, đã thú nhận với bà rằng ông đã lấy giác mạc của 2.000 học viên Pháp Luân Công đang còn sống.
Năm 2009, Tổ chức Thế giới Điều tra Chính sách Khủng bố Pháp Luân Công dẫn lời một sĩ quan công an dưới quyền của Vương Lập Quân cho biết, vào ngày 9/4/2002, trong một phòng trên tầng 15 tại Tổng y viện Quân đội Thẩm Dương, chính ông tận mắt thấy hai nhân viên y tế đứng cạnh một cô giáo trung học vốn là học viên Pháp Luân Công 30 tuổi. Họ không tiêm thuốc mê gì cho cô cả, nhưng đã mổ cắp các bộ phận nội tạng của cô trong khi cô vẫn còn sống.
Bức ảnh tái hiện cảnh mổ cướp nội tạng sống từ học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc , trong buổi mít tinh tại Ottawa, Canada năm 2008. (Ảnh: Internet)
Ông nhớ lại, “con dao cắt xuống thịt, máu tung toé ra khỏi thân thể cô ấy… Ngay lúc đó, chúng tôi (công an vũ trang) đang đứng canh gác với một cây súng trên tay mỗi người. Cô ấy đã bị mổ tung, cô hét to một tiếng “Áaahhh!” Rồi thì cô hô lên, nói là ‘Pháp Luân Đại Pháp Hảo’… Ngay lúc đó, bác sĩ, một bác sĩ giải phẫu quân đội, ngại ngùng. Rồi ông ấy nhìn tôi, sau đó nhìn viên công an giám sát chúng tôi. Rồi viên công an gật đầu, và ông ấy tiếp tục cắt vào các tĩnh mạch… Tim của cô ấy bị cắt ra trước, và kế tới là thận. Khi các tĩnh mạch tim của cô bị cắt bởi cái kéo, thân hình cô bắt đầu co giật. Cảnh tượng thật là hãi hùng. Tôi có thể bắt chước giọng của cô ấy cho các bạn nghe, mặc dầu tôi không thể bắt chước hết được. Nó nghe giống như có cái gì đang bị cắt đứt, và sau đó cô ấy tiếp tục kêu “Áaahhh!” Từ đó miệng của cô ấy mở rộng, với hai con mắt của cô ấy trợn lên. Trời ơi… Tôi không muốn nói thêm nữa.
Hiện nay, Bạc Hy Lai và Vương Lập Quân đều đã bị cách chức và lãnh án tù, trong khi Chu Vĩnh Khang hiện đã bị bắt và tịch thu tất cả tài sản, dù tội ác bị truy tố không nêu ra hoạt động phi pháp có tính chất man rợ này vì một số đặc trưng chính trị tại Trung Quốc. Tuy nhiên, khi bỏ qua các yếu tố chính trị liên quan đến đấu đá nội bộ ĐCSTQ giữa phe Giang Trạch Dân và chính quyền ông Tập Cận Bình thì người ta có thể thấy một chân lý rằng “thiên bất dung gian”, kẻ làm ác trước sau cũng phải nhận quả báo dù dưới bất kì hình thức nào.