Thế giới này quá rộng lớn mà hiểu biết của con người lại quá hạn hẹp. Đừng bó buộc bản thân vào những quan niệm cố hữu, bởi nó sẽ khiến bạn không thể nhìn ra điều chân thực của cuộc đời.
Con bọ và thầy tu
Hai thầy tu sống cùng nhau trong một tu viện đã nhiều năm, họ là những người bạn rất thân thiết. Đến khi mất, hai người mất cách nhau chỉ khoảng vài tháng. Một người trong số họ được tái sinh vào cõi trời, người còn lại tái sinh như một con bọ trong đống phân.
Người tái sinh tại cõi trời bỏ nhiều công sức đi tìm người bạn của mình, và đến khi thấy bạn đang sống trong một đống phân thì quyết định sẽ tới mang người bạn lên cõi trời để cũng được sống cuộc sống hạnh phúc như mình.
Nhưng đến khi gặp, con bọ lại khăng khăng rằng nó vô cùng hạnh phúc khi sống trong đống phân này, và không mong muốn lên cõi trời.
Người bạn nghĩ rằng dù bạn mình không nhận ra cuộc sống tệ hại của bản thân nhưng chỉ cần mình cứ kéo anh ta và mang lên cõi trời là có thể giúp đỡ được bạn rồi. Thế nhưng, người bạn càng vươn tay cố kéo, con bọ càng cố tình bám chặt lấy đống phân của nó.
Cảm ngộ: Câu chuyện là bài học về sự nhận thức hạn chế của bản thân mỗi người trong những vấn đề mà mình đang gặp phải. Đôi lúc ta nghĩ rằng mình ổn và luôn cố gắng sống với những phiền muộn, rắc rối của chính mình.
Và khi ai đó muốn giúp đỡ ta, cố gắng mang đến cho ta góc nhìn mới, ta vẫn không thoát khỏi sự bảo thủ cố hữu của bản thân mình. Để tránh được điều này, mỗi người đều cần sự cởi mở và tỉnh táo để nhìn nhận cuộc sống của chính mình, ở mọi thời điểm.
Hạnh phúc
Có một người kể hai câu chuyện về những trải nghiệm của anh ở hai thời điểm, hai nơi chốn rất khác nhau.
Đầu tiên là lúc anh sống ở Luân Đôn, trong một căn hộ cao cấp và đầy đủ tiện nghi. Anh có đủ tiền để mua bất cứ thứ gì anh muốn, nhiều đồ ăn, nhiều trò chơi giải trí. Nhưng anh lại cảm thấy vô cùng xa lạ, lạnh lẽo và không chút niềm vui với cuộc sống.
Một lần khác, khi anh trở về một vùng quê nọ cho chuyến hành trình tinh thần của mình. Anh ta ở trong một hang động rất nhỏ. Ở đó, thậm chí anh còn không thể đứng thẳng, chỉ có thể ngồi trên một chiếc giường nhỏ xíu.
Từ đây, anh phải đi cả nửa dặm xa xôi xuống một con dốc để lấy nước. Ở đó cũng không hề có đồ ăn, và rất nóng bức.
Nhưng không hiểu sao, từ đó về sau, anh đã luôn nghĩ về những ngày sống trong hang động đó như mỗi ngày đều đang được tắm mình trong ánh nắng vàng tươi.
Cảm ngộ: Những trải nghiệm tinh thần như vậy cho con người chiêm nghiệm về triết lý: Hạnh phúc hay khổ đau là ở chính ta, xuất phát từ lòng ta, suy nghĩ của bản thân ta.
Không lấy những giá trị của người khác để áp đặt cho bản thân mình, cũng như không so sánh cuộc sống của mình với người khác để ghen tị hay buồn phiền. Làm được thế, con người mới có thể hạnh phúc và tự tại.
Sưu tầm