Công năng túc mệnh thông là khả năng nhận thức được một sự kiện trước khi nó xảy ra. Sau đây là một câu chuyện có thật về trận địa chấn năm 1976 tại thành phố Đường Sơn, Trung Quốc.

Vào lúc 3 giờ 42 phút 54 giây sáng ngày 28-07-1976, một trận địa chấn với cường độ 7.8 độ rich-te đã xảy ra tại thành phố Đường Sơn, Trung Quốc. Trận địa chấn đã giết chết 242.769 người, làm 164.851 người bị thương và phá hủy thành phố lớn Đường Sơn. Vài giờ trước trận địa chấn, tại một ngôi làng ở Đường Sơn, một cụ già 70 tuổi đã dự đoán chính xác được trận địa chấn. Khoảng mười giờ trước trận địa chấn, cụ đột nhiên có một cảm giác sợ hãi mạnh mẽ. Cụ không biết được từ “địa chấn”, nhưng cụ biết rằng mặt đất sắp sụp xuống. Cụ già không dám nói ra điều này với người khác. Bởi vì việc này xảy ra trong thời kỳ Đại Cách mạng Văn hóa, khi người ta chủ ý công kích và trừng phạt người khác với những lý do nhỏ nhặt nhất (và thường là bịa ra). Tuy nhiên, cụ già đã tới nhà của Bí thư Đảng và nói với ông: “Một điều gì đó rất khủng khiếp sắp xảy ra trong ngày hôm nay. Mặt đất sẽ sụp xuống và gây ra vô số cái chết. Ông và gia đình ông phải đi ngay và hãy tìm một nơi ở ngoài trời. Đừng ở trong nhà đêm hôm nay.”

Tất nhiên người Bí thư Đảng không tin cụ và trả lời: “Làm sao bà có thể nói những điều ngu xuẩn như vậy được? Đó là mê tín. Bà sẽ gặp rắc rối nếu bà để người ta nghe được điều này.”

Cụ già đã cố gắng thuyết phục người Bí thư Đảng nhiều lần, nhưng cụ đã không thành công. Nản lòng, cụ nói với ông: “Tôi là một người già, và tôi chưa từng nói dối ai trong suốt cuộc đời tôi. Nếu một thảm họa xảy ra vào tối nay, không ai sẽ có thể tránh được nó. Xin hãy tin tôi lần này, và hãy ở ngoài tối nay. Sẽ là quá muộn vào sáng sớm ngày mai.”

Vì cụ già rất là nghiêm túc, người Bí thư Đảng đã đồng ý ở bên ngoài vào đêm hôm đó. Cụ già cũng đã thuyết phục một viên chức địa phương khác và gia đình họ ở bên ngoài. Sáng sớm hôm sau, trận địa chấn thực sự xảy đến. Trong ngôi làng đó, chỉ gia đình cụ và gia đình của hai viên chức địa phương là không có người bị thương.

Sau trận địa chấn, người Bí thư Đảng và những viên chức địa phương khác đã đối xử với cụ già như thể cụ là một vị thần sống và làm theo bất cứ điều gì mà cụ nói. Sau đó, câu chuyện này lan truyền ra. Tuy nhiên, các quan chức cấp cao hơn đã dán nhãn cụ già là “truyền bá mê tín” và “âm mưu tiếm quyền nhà chức trách địa phương.” Họ bắt cụ và tống cụ vào tù.

Công năng túc mệnh thông là một trong những tiềm năng của con người. Tuy nhiên, nó đã bị chôn vùi bởi đủ loại chấp trước con người, như là truy cầu danh và lợi, đau khổ khi mất và vui mừng khi được. Nhiều người già, những người mà các chấp trước đã bị giảm đi hay tiêu mất đi trong cuộc đời gian khổ, có thể có công năng túc mệnh thông rất mạnh.

Mới đây, có một bài viết đăng trên mạng Minghui/Clearwisdom, trong đó đưa tin rằng một cụ già đã từng biết trước được một điều gì đó rất tồi tệ trước khi một vụ nổ xảy ra tại Trung Quốc. Kết quả là, gia đình cụ đã có thể sống sót. Khi một điều gì xấu sắp xảy ra, những người có công năng túc mệnh thông thường cảm thấy rất khó chịu, chẳng hạn như run lên vì lạnh, bồn chồn, mất ngủ, sợ hãi và những cảm giác giống như vậy. Có một câu tục ngữ Trung Hoa cổ: “Nháy mắt trái là may mắn, nháy mắt phải là tai họa.” Nó cũng nói rằng liên tục nháy mắt có thể nói trước được những điều xui xẻo mà không thể tránh khỏi.

Tôi tin rằng công năng túc mệnh thông cũng là một loại dự ngôn, một sự hiểu biết vượt ra khỏi không gian vật chất này của chúng ta. Nó dựa trên sự nhất tính giữa vật chất và tinh thần.

Tham khảo:

“Linh hồn học”: Triệu Lương, Lưu Á Lị, Tưởng Hà, Ngô Sâm. Nhà xuất bản Nhân dân Tân Cương, ngày 01 tháng 02 năm 1999.

Theo Chánh kiến