Đời Thanh có một viên ngoại tên là Cố Đức Mậu, ông ở trong miếu phía Đông Nhạc trông coi việc âm phủ. Ông từng nói với người thân gần những nhận xét như sau:
“Trong địa phủ rất xem trọng những bậc trung trinh liệt nữ, nhưng cũng có phân thành đẳng cấp. Hoặc vì tình cảm trai gái, hoặc vì gia sản nhà chồng kếch xù, nên có phần lưu luyến mà không tái giá, là thuộc hạ đẳng(lại gọi là tiết phụ). Có nhiều người phụ nữ tuổi còn xanh mà ở góa, tuy nhiên có lúc nội tâm không trừ bỏ được mà phát tình dục, nhưng họ có thể lấy lễ nghĩa khắc chế bản thân, đây được tính là trinh phụ trung đẳng. Nếu có thể làm tới tâm như giếng khô, tình tự đến mà không có sóng trong lòng, vinh hoa phú quí không động đường tâm họ, đói lạnh khốn khổ không thể thay đổi chí của họ, đặt ở chỗ tốt cũng không màng đến, đây mới là trinh phụ tối thượng đẳng. Những người như vậy trăm, ngìn năm mới có một người. Nếu có người như vậy xuất hiện thì quỷ thần nhìn thấy rồi đều kính trọng.
Nhớ có một ngày âm phủ tự nhiên huyên náo, truyền tới rằng có một trinh phụ đang tới. Diêm vương lập tức thay đổi thái độ nghiêm túc hàng ngày, những người ở âm phủ cũng đều chỉnh đốn trang phục rồi kính cẩn đứng chờ nghênh đón. Một lát sau chỉ thấy một người phụ nữ già nghi dung trang trọng, phiêu dật đi tới, bước mỗi bước ngày càng cao tựa như đang bước lên bậc thang vô hình. Lúc đến gần điện diêm vương thì từ đó bay lên, không biết đi về nơi nào.
Diêm Vương cảm khái nói:”Người phụ nữ này đã lên trời, không còn trong phạm vi cai quản của chúng ta nữa rồi.”
Cố viên ngoại lại nói: ” Hiền thần cũng đại khái phân làm 3 bậc. Những người có thể tôn trọng giữ gìn pháp luật, quy ước đầy đủ, sợ xúc phạm đến điều lệ, đây được tính là hiền thần hạ đẳng. Những người quí trọng danh tiết, liêm minh công chính, đây được tính là hiền thần trung đẳng. Những người trung với triều đình xã tắc, nhất tâm lo nghĩ cho quốc kế dân sinh, không kể gì đến vinh nhục họa phúc của cá nhân, đây được tính là hiền thần tối thượng đẳng.
Cố viên ngoại lại nói:” Trong âm phủ tối kỵ những người tranh quyền đoạt lợi, những người lấy quyền mưu lợi riêng. Họ nhìn nhận rằng, chủng chủng ác nghiệp của sự hỗn loạn nơi thế gian con người hầu như đều là do những thứ đó mà sinh ra. Do vậy, âm phủ tất nhiên dùng pháp luật khiến những người này gặp khốn khổ, thất bại và thất bại, khiến cho họ không thể bồi hoàn những gì đã gây ra. Họ càng đầu cơ tích trữ, quỷ kế đa đoan thìchế tài mà quỷ thần đối với họ càng thêm nghiêm trọng.”
Cố viên ngoại lại nói: ” Điều khoản của pháp luật ở âm gian và thế gian phần lớn sai khác không nhiều, đều giống như dạng “Xuân Thu” trong đó nghiêm cách yêu cầu người hiền, mà khuyến người làm Thiện. Nếu như người hiền vì phạm vào sai lầm, cũng chiếu theo mà tính từ tội của họ mà xử lý. Lập tức cho làm tiểu nhân, chỉ muốn anh ta làm một chút việc tốt, cũng muốn tương ứng cấp cho anh ta thiện báo. Thế nhân thường không hiểu đại nghĩa chấp pháp của âm gian, càng hoài nghi sự thực nhân quả báo ứng, đây là hoàn toàn sai lầm rồi!”.
Tg: Tề Chỉnh Thăng
(Duyệt vi thảo đường bút ký)
Nguồn: xinsheng.net