Toán mệnh có rất nhiều phương pháp, điển hình như xem bát tự, chu dịch, bát quái, thái ất thần kinh, lục nhâm đại độn, kỳ môn độn giáp, mai hoa dịch số, thiết bản thần số, tử vi đẩu số, xem tướng mặt, tướng tay, ngày sinh, bói toán, túc mệnh thông, v.vv.. Tất cả phương pháp toán mệnh đều dựa trên tiền đề “vận mệnh của một người đã được định sẵn” từ trước khi sinh ra, sau đó vận dụng các phương pháp khác nhau để toán mệnh.
Nếu như chúng ta vận dụng các phương pháp nói trên để tính trước vận mệnh của một người rồi sau này lại đem so sánh với những việc người đó trải qua, càng có thể chứng minh một điều “vận mệnh của con người là từ trước khi sinh ra đã được định sẵn”. Nói cách khác, nếu như vận mệnh của con người không được định sẵn từ trước khi sinh thì kết quả của các phương pháp toán mệnh nêu trên sẽ không còn ứng nghiệm nữa. Hãy cùng tìm hiểu ý kiến trên qua câu chuyện của họa sĩ Đổng Bang Đạt.
Đổng Bang Đạt gặp được cao nhân xem tướng mệnh
Đổng Bang Đạt (1696 – 1769) là người Phú Dương, Chiết Giang. Ông là viên quan dưới thời nhà Thanh và là một họa sĩ nổi tiếng. Khi ông làm công bộ thị lang, ông nói với mọi người rằng, lúc còn nhỏ ông sống ở vùng nông thôn của huyện Phú Dương, có một ngày một ông già ngồi bên hàng xóm nghe được tiếng ông đọc sách, bèn nói rằng: “Đây là quý nhân!”, muốn mời ông cùng gặp gỡ.
Ông già đó nhìn ông nhiều lần, hỏi về bát tự của ông, sau đó suy nghĩ hồi lâu, nói rằng: “Vận mệnh, tướng mạo của ngài đều rất cao quý, năm này được làm tri huyện, sau đó làm quan huyện, sau vài năm sẽ được thăng lên thông phán, sau rồi thăng chức lên tri phủ, lại từ tri phủ lên tuần phủ, năm nào đó sẽ thăng lên quan tổng đốc. Ta hi vọng ngài sẽ trân quý bản thân, đến lúc đó ngài sẽ biết rằng ta nói không có sai”. Sau này, ông không còn gặp lại ông lão đó nữa.
Rõ ràng, ông lão đó là người am hiểu về phương pháp toán mệnh như xem tướng mặt, ngày sinh bát tự, chỉ nghe âm thanh đọc sách liền biết ông sau này sẽ trở thành người mệnh phú quý. Bởi vì trong tướng học, nghe giọng nói của một người cũng có thể hiểu được rất nhiều sự việc. Trong sách xem tướng có ghi: “Trong nhân tướng học, giọng nói là quan trọng nhất. Nếu không sao có thể biết được người quân tử và kẻ tiểu nhân”. Chính là ý nói rằng giọng nói là đặc điểm then chốt nhất để xem nhân tướng, nghe được giọng nói thì có thể biết đó là quân tử hay tiểu nhân.
Ngoài ra trong sách nhân tướng học có ghi chép: “Giọng nói do ngũ hành hình thành, âm thanh của Thổ ấm áp, âm của Mộc vang dội, âm của Hỏa nồng nhiệt, âm của Thủy thư thả, âm của Kim hòa thuận”. Lại viết rằng: “Kẻ giọng yếu ớt vô năng không làm được việc, kẻ giọng điệu phá hoại thì hành sự không thành, kẻ giọng đục khàn vận mưu không nổi, giọng trong trẻo như nước ắt là người cao quý.” Chính là nói rằng giọng nói của một người mang theo đặc tính của ngũ hành. Hành sự có thành hay không, phúc khí có hay không, nghe giọng nói liền có thể biết.
Vậy sự thật sau này là như nào? Thoạt đầu, Đổng Bang phát hiện dường như những lời nói đó không hoàn toàn chính xác, bởi vì trong những năm đó, ông đã làm quan thất phẩm của bộ Hộ, sử quan, trung sĩ, học sĩ, nội các học sĩ, rồi mới đến công bộ thị lang. Khi Đổng Bang nói điều này với mọi người, ông đang đảm nhiệm chức công bộ thị lang, còn chưa lên đến chức mà ông già năm xưa nói “năm nào đó sẽ thăng lên quan tổng đốc”. Sau này ông đảm đương quan bái lễ trong bộ Thượng Thư, vậy là chức quan quả nhiên tương đồng với câu nói “năm nào đó sẽ thăng lên quan tổng đốc” mà ông lão trước kia đã đoán.
Phụ nữ có giọng mạnh mẽ
Phụ nữ có giọng khàn đục, dân gian thường nói rằng đó là “giọng vịt đực”
Trong cuốn “Hãy lắng nghe âm thanh” có nói rằng: “Giọng nói nhỏ nhưng cao và sáng là người cao quý vô cùng. Phụ nữ giọng đàn ông, suốt đời không được kính trọng, người lương thiện chết sớm. Đàn ông mà giọng như phụ nữ, cản trở người vợ sinh con trai. Phụ nữ giọng gấp gáp, sẽ làm cản trở con đường của chồng.” Ví dụ, một cô gái trẻ tuổi, nếu như giọng nói giống như đàn ông (giọng nói mạnh mẽ) và mang theo chút khàn khàn, dân gian thường nói đó là “giọng ngỗng đực”, cô gái ấy trong tương lai sẽ xuất hiện vấn đề trong hôn nhân của mình.
Những năm đầu khi tôi còn làm trong một nhà máy ở Đại Lục, tôi đã học xem tướng tay, tướng mặt. Lúc đó có một nhóm học sinh mà ĐCSTQ đánh giá là “tầng lớp xuất thân tốt”, tốt nghiệp xong được phân công đến công xưởng của chúng tôi, trong số đó có một cô gái tầm 18, 19 tuổi. Giọng nói của cố gái ấy giống như dân gian xưa thường gọi là “giọng ngỗng đực”, giống như giọng của đàn ông và mang theo chút khàn khàn, do đó sau này tôi có chút để ý đến tương lai của cô gái ấy.
Đó là thời điểm khởi đầu của Cách mạng văn hóa trong ĐCSTQ. Nhiều trường học, nhà máy thành lập rất nhiều tổ chức “hồng vệ binh”, nhà máy của chúng tôi cũng thành lập một tổ chức cờ phái. Một số người trẻ tuổi hoạt động trong tổ chức này và nói rằng đó là một cuộc cách mạng. Cô gái nói trên sau đó đã kết hôn với người đứng đầu tổ chức cờ phái của nhà máy chúng tôi và sinh con gái. Nhưng chưa đến 2, 3 năm sau, tổ chức đó lại bị gán mác là tạo phản, vì chồng cô là người đứng đầu nên ĐCSTQ đã kết án anh ta 8 năm tù giam, lúc đó đứa bé của hai người mới chỉ vài tuổi, quãng ngày sau này thật khó khăn với cô gái ấy.
Sau đó tôi sang nước ngoài, cũng gặp được một vài trường hợp tương tự, hôn nhân của họ cũng xuất hiện vấn đề. Những sự tình xảy ra tương ứng với tướng mệnh. Cũng có thể thấy rằng đó không phải là ngẫu nhiên, vận mệnh đã được định sẵn trước đó. Tuy nhiên ngoại trừ nghe giọng nói, còn cần xem tướng mặt, ngày sinh bát tự mới có thể tính được vận mệnh chính xác hơn.
Toán mệnh mê tín?
Có rất nhiều người khi đề cập đến toán mệnh thì liền cho rằng việc gì cũng có thể tính trước được. Ví như “gần đây tôi phát sinh chuyện gì?”, “vợ tôi sẽ tên là gì?”, v.vv.. Thực ra đây là một sự hiểu lầm, liên quan đến vấn đề nhận thức toán mệnh qua bát tự.
Bởi vì toán mệnh có rất nhiều phương pháp, một số phương pháp có thể đoán được những sự việc chi tiết, nhưng những sự việc trong thời gian dài thì không còn chắc chắn chính xác. Mỗi phương pháp lại có ưu và nhược điểm riêng, nó không thể giải đáp mọi vấn đề và câu hỏi của con người.
Nếu như vận mệnh không phải được an bài trước, hà cớ gì ông già trong câu chuyện trên có thể tính được vận mệnh của Đổng Bang Đạt 8 phần chính xác như vậy. Giả dụ như Đổng Bang Đạt sau này chỉ trở thành người khuân vác, kéo xe hoặc thợ rèn cho một tiệm sắt, như vậy thì mới chứng minh vận mệnh không phải được định sẵn, mới có thể nói rằng toán mệnh là trò lừa bịp.