“Đêm vơi ngày cạn.. Sỏi đá vỡ tan.. Tim vơi lệ cạn.. Loài người ly tan..”… Nghe có chút hoang mang rã rời ly biệt, chút bâng khuâng day dứt đoạn trường.. Sẽ về đâu tương lai nhân loại, khi chúng ta quên mất cội nguồn, khi chúng ta trở nên vô cảm, đã quên đi đạo lý làm người? Bài hát mang thông điệp thức tỉnh. Chút lương tri, tuy nhỏ.. rất cần…

Loài Người Ly Tan

Từng đêm thao thức
Người suy tư gì
Sao mi rơi lệ
Thôi hãy ngủ thôi..

Ngàn con sóng khơi
Về ru giấc nôi
Dòng sông cuồn cuộn
Gọi nguồn suối thiêng.

Bên miền thao thức
Người suy tư gì
Trong đêm hoang lạnh
Khi ánh chiều tan..

Hàng cây bóng xế
Nửa đêm trăng tà
Ơi à câu hát
Ru Trăng bên trời.

Đời không như trăng mộng say
Đời hay phong ba bão tố
Đời khô.. suối lệ
Đời quên.. mất nguồn..

Đêm vơi ngày cạn
Sỏi đá vỡ tan
Tim vơi lệ cạn
Loài người ly tan.

Người mang tim về
Dòng sông khô cạn
Chờ con suối mát khơi nguồn
Từ trong mắt biếc
Thương đời
Khóc ra…

Vô Cố Nhân

>> Ca khúc: Đêm Chờ Mưa Tạnh