“Năm thứ sáu trăm trong đời Nô-ê, tháng hai, ngày mười bảy tháng ấy, vào ngày đó, tất cả các mạch nước của vực thẳm vĩ đại bật tung, các cống trời mở ra. Mưa đổ xuống đất bốn mươi ngày bốn mươi đêm.” – Sáng Thế Ký, Chương 7:11-12.
Khoảng 9.000 đến 5.000 năm trước đây, ở tỉnh Sinop tại miền bắc Thổ Nhĩ Kỳ, một sự kiện lịch sử kỳ vĩ ngoạn mục đã diễn ra. Thật hùng vĩ, trên thực tế, một số người tin rằng nó đại diện cho bằng chứng rằng “Đại hồng thủy” được nhắc đến trong Kinh Thánh có thể là sự kiện có thật trong lịch sử (mặc dù hơi phóng đại).
Tháng 12/2004, một cuộc thám hiểm ở vùng Biển Đen được tiến hành bởi một đoàn các nhà khoa học từ nhiều viện khác nhau (bao gồm Hội Địa lý Quốc gia), đã xác định rằng vùng biển nằm trong nghi vấn không phải luôn giống như chúng ta biết ngày nay.
Họ kết luận rằng nó bắt nguồn từ một cái hồ nước đen mênh mông, nơi mà từ một điểm trong lịch sử đã bắt đầu mở rộng một cách nhanh chóng kỳ lạ. Sự thay đổi là thật lớn lao, trên thực tế, những cư dân quanh vùng ngay lập tức phải tìm kiếm những vùng đất an toàn hơn, vội vã bỏ lại nhà cửa, đồ dùng, và một vài thứ khác của cuộc sống trước đó của họ.
Điều này khiến cuộc thám hiểm dưới nước, được dẫn đầu bởi nhà hải dương học Robert Ballad tuyên bố rằng đã từng có con người định cư ở đây, nơi bây giờ nằm sâu 300 feet dưới mặt nước. Khám phá gây sửng sốt ở vùng Biển Đen này không chỉ đóng góp vào một hiểu biết lịch sử phong phú và sâu sắc về những biến đổi mạnh mẽ trong mực nước biển ở vùng Trung Đông cổ đại, mà còn nêu ra những câu hỏi về nguyên nhân gây ra sự biến đổi ấy vào thời điểm ban đầu.
Kể từ đó, các nhà khoa học và phóng viên đã tiếp tục thăm dò vấn đề còn bỏ ngỏ này; đây là một chìa khóa để hiểu lịch sử phát triển của văn minh nhân loại, và các giai đoạn khí hậu khác nhau mà Trái đất đã trải qua. Hơn nữa, đây là một chủ đề quan trọng, không chỉ liên quan tới truyền thống Cơ Đốc-Do Thái, mà còn liên quan đến nhiều truyền thuyết của các nền văn hóa khác nhau trên thế giới – cơn Đại hồng thủy.
Biển Đen: Bằng chứng của trận lụt?
Các giả thuyết đương đại cho rằng sự mở rộng nhanh chóng của Biển Đen là kết quả của một trận mưa khó tin trên quy mô toàn Trái đất chưa bao giờ được chấp nhận rộng rãi. Dựa vào cái khung lớn của các định luật tự nhiên, chủ yếu là địa chất, được thiết lập dựa trên quan sát thực nghiệm trong nhiều năm, điều này là một kịch bản chưa chắc đã có thực.
Ngay từ đầu, các nhà địa chất hoài nghi đề xuất rằng nếu một trận lụt như vậy đã từng xảy ra, chúng ta phải tìm thấy một lớp địa chất tương tự trên khắp thế giới, được bao phủ bởi sỏi, bùn đặc, đá cuội và các yếu tố khác. Thật kỳ lạ vì lớp địa chất này đã không được tìm thấy, thậm chí ngay cả khi trận lụt được mô tả trong Kinh Thánh đã xảy ra từ 3.000 năm TCN.
Cũng không tìm thấy các địa tầng địa chất có chứa hóa thạch, với các loài động vật và thực vật khác nhau trong các lớp đất đặc biệt. Theo lô-gíc về trận lụt, các di cốt động vật của tất cả các loài trước trận đại hồng thủy (bao gồm các loài khủng long tuyệt chủng) lẽ ra phải được tìm thấy ngày nay chỉ trong một lớp địa tầng, mà không có sự khác biệt nào. Nhưng nghiên cứu cổ sinh vật học lại hoàn toàn mâu thuẫn với những giả định này.
Tuy nhiên, những ví dụ trên dường như chỉ là phần nổi của tảng băng chìm, bao gồm các luận điểm phủ nhận một trận lụt toàn cầu. Ngay cả như vậy, có nhiều lập luận bác bỏ với giọng điệu tương tự đã được đưa ra bởi các nhà khoa học “ủng hộ giả thuyết về trận lụt”. Thực ra, những mô tả như là “tất cả các mạch nước của vực thẳm vĩ đại bật tung” có trong Sáng Thế Ký được ủng hộ bởi các giả thuyết, mặc dù khó tin, là không thể bác bỏ như là không phù hợp với thực tế.
Một trong những giả thuyết táo bạo hơn đề xuất rằng Trái đất đã từng bị ngập trong nước tới cả những điểm cao nhất, trái ngược với những tính toán chỉ ra rằng nước lơ lửng trong bầu khí quyển chỉ có thể đủ để bao phủ một phần khiêm tốn 1,2 inch trên khắp bề mặt quả Địa cầu.
Khảo cổ học về con thuyền Noah: Câu chuyện về trận Đại hồng thủy có mặt trong nhiều nền văn hóa cổ đại. Nhưng có phải nó đã thực sự xảy ra hay không? (Ảnh: Photos.com)
Những “người ủng hộ trận lụt” tính toán rằng nếu địa chất của Trái đất đã trải qua một sự tái cấu trúc trên bề mặt – các ngọn núi bị hạ xuống, còn đáy biển thì nâng lên – thì toàn Trái đất sẽ bị bao phủ bởi hàng ngàn feet nước.
Theo thuyết “nước bao phủ Trái đất”, trong thời đại của Noah, các tầng trên của lớp khí quyển Trái đất có chứa một lượng nước đáng kể đã tạo thành các đại dương ngày nay. Lượng nước ở khí quyển này đã bao phủ toàn Địa cầu, và sau đó trở lại đại dương thông qua các chuyển động kiến tạo mạnh mẽ theo chiều dọc. Các nhà nghiên cứu ủng hộ ý tưởng này tin rằng nó đưa ra lời giải thích hợp lý cho “nước từ Thiên đường” mà có thể tự cô đặc lại nhờ khói bụi từ núi lửa phun trào.
Các truyền thuyết ngoài Kinh Thánh về một trận lụt ‘tẩy uế’ cũng có thể được tìm thấy trong các nền văn hóa Hindu, Sumerian, Hy Lạp, Acadia, Trung Quốc, Mapuche, Maya, Aztec và Pascuanese (Đảo Phục sinh). Một số những câu chuyện này dường như hàm chứa những nhân tố tương đồng đến đáng kinh ngạc. Trong số những chủ đề được nhắc đi nhắc lại nhiều nhất là lời cảnh báo của Chúa Trời đã bị con người bỏ qua, bản thân trận Đại hồng thủy, việc đóng một con thuyền để bảo tồn sự sống trong trận lụt, và sau đó là sự phục sinh của sự sống trên quả Địa cầu.
Một ví dụ rõ ràng về sự tương đồng này là lịch sử Lưỡng Hà trước Kinh Thánh về trận lụt, trong đó Thần “Ea” đã cảnh báo Uta-na-pistim, Vua của Shuruppak, về sự trừng phạt đang chờ đợi nhân loại vì sự trượt dốc đạo đức nghiêm trọng. Uta-na-pistim đã nhận được chỉ dẫn từ Thần để xây một chiếc tàu tám tầng hình lập phương, và nói rằng nó nên dùng để chứa một đôi mỗi loài thú, hạt cây, cũng như chính gia đình ông. Do vậy, Uta-na-pistim đã sống sót qua trận Đại hồng thủy kéo dài vài ngày, thả một con chim để thám thính xem có đất khô ráo ở gần đó hay không, và hiến tế một con thú cho các vị Thần.
Cuộc tìm kiếm con tàu đã mất
Một điểm riêng biệt làm tăng thêm sức nặng cho sự tranh cãi quanh Kinh Thánh, đó là bằng chứng bằng cả hình ảnh và hiện vật về thân của một vật thể lớn được tìm thấy trên đỉnh Ararat, nơi theo Kinh Thánh, là bến đáp cuối cùng của con thuyền Noah.
Đầu năm 2006, giáo sư Đại học Richmond, ngài Porcher Taylor đã tuyên bố rằng theo một nghiên cứu mở rộng được tiến hành trong nhiều năm về ảnh vệ tinh, có một vật thể thuộc về nơi khác nằm trên vùng đông bắc của dãy núi, với chiều dài trùng hợp một cách hoàn hảo với con thuyền Noah được nhắc đến trong Kinh Thánh.
Những hình ảnh vệ tinh như vậy về đỉnh Ararat đã khơi dậy trí tò mò của một số đông các nhà khoa học, kể từ khi xuất hiện tuyên bố này năm 1974. Một số cuộc thám hiểm điều tra đã được tổ chức để lấy đi những gì còn lại của khối gỗ bị phong hóa, cũng như 13 mỏ neo bằng đá trong vùng quanh địa điểm có thể là một kho báu về khảo cổ. Các khảo sát siêu âm đã được tiến hành, và tiết lộ về một cấu trúc kỳ lạ nằm trong đá.
Bất chấp vô số ghi chép của nhiều nền văn hóa khác nhau về câu chuyện Đại hồng thủy, mức độ và khoảng thời gian diễn ra của một sự kiện như vậy dường như vẫn là điều gây tranh cãi, ngay cả trong những người tin rằng một sự kiện như vậy đã thực sự xảy ra. Do vậy, trong khi một số ít các nhà nghiên cứu đề xuất rằng trận lụt đã bao phủ toàn Trái đất trong một lượng nước khổng lồ, hầu hết các nhà địa chất đồng ý rằng một kịch bản như vậy là không thể xảy ra.
Trong khi không phải ai cũng tin vào những ghi chép trong sách cổ về sự tái tạo nhân loại bằng sự cứu rỗi một nhóm người, dường như một thảm họa khí hậu đã thực sự xảy ra trên toàn Trái đất này từ hàng nghìn năm trước. Chúng ta cũng có thể giả định một cách an toàn rằng một số người nào đó ở những địa điểm được nâng lên cao đã có khả năng tiếp tục nền văn minh, và kể lại những gì đã xảy ra cho các thế hệ tiếp theo.
Trong khi chờ bằng chứng được tiết lộ để hoàn toàn nắm được phạm vi của một trong những giả thuyết đặc biệt này, câu chuyện về một thời kỳ mà trận đại hồng thủy tẩy sạch mọi tội lỗi của loài người sẽ vẫn được một vài người coi là một truyền thuyết, và những người khác coi là một thông điệp của sự thật lịch sử. Dù sao đi nữa, đại hồng thủy sẽ vẫn mãi mãi là một phần trong lịch sử nhân loại.