Tình đời bến mộng, phù du phiêu bồng, hư không một thoáng, xa ngàn vạn năm, mong ngày về lại miền quê cũ, hoàn vũ thênh thang lối Thiên Đường.

up(Hình minh họa: internet)

Thơ hát rằng:

Người đến bên đời hát câu tình ca
Tình nhân thế nhiều xót xa cay đắng
Lòng buồn như biển sâu
Hỏi đời đi về đâu
U sầu vương mang từng năm tháng.

Hoàng hôn bến đời lá rơi chiều buông
Nhìn con nước dồn sóng xô xa mãi
Kìa ai đang vội vã bước lo toan
Kìa ai đang lầm lũi bước vô hồn như rơi mất
Bàn chân ơi nhịp bước mãi hoang vu
Lời ca ru từng năm tháng mơ hồ.

Đời ngỡ như là giấc chiêm bao
Đời sao bão giông và cuồng phong
Đời lắm gian nan
Đời còn ca vang khúc bi trầm.

Đời vẫn như bài ca
Là đây khúc ca ru hồn ai
Đời mãi chơi vơi
Tình đời mênh mang bến luân hồi.

Đời vẫn mong chờ ta
Chờ qua hết cơn mê trần gian
Đời sẽ ca vang
Ngày về thênh thang lối Thiên Đường.

@ Cảm ngộ:

Bàn chân nhịp bước hoang vu
Người đi lạc mãi thiên thu bến đời
Quê xưa khuất nẻo xa vời
Người ơi còn nhớ hay quên lối về
Pháp Luân Đại Pháp giải mê
Giúp người tìm lại nguyện thề xa xưa.

Pháp Luân Đại Pháp, còn gọi là Đại Pháp hoặc Pháp Luân Công, là môn rèn luyện tinh thần và thể chất theo các nguyên lý Chân Thiện Nhẫn, tìm về cội nguồn chân thực của sinh mệnh.

Pháp Luân Đại Pháp giúp nâng cao đạo đức, cải thiện sức khỏe và khai sáng tâm linh, kết hợp giữa “Tu dưỡng tâm tính & Luyện tập thân thể” nên còn gọi là pháp môn Tu Luyện.

Pháp Luân Đại Pháp là pháp môn tu luyện thuộc hệ thống Phật gia. Xin lưu ý: Phật gia là một hệ thống lớn gồm rất nhiều Pháp môn tu luyện, phần nhiều là bí mật và không có hình thức tôn giáo. Một bộ phận nhỏ trong hệ thống Phật gia chọn tu luyện theo hình thức tôn giáo, ví dụ như Phật giáo.

Pháp Luân Đại Pháp phổ truyền không mang hình thức tôn giáo, không liên quan chính trị, thích hợp với mọi lứa tuổi, phù hợp tối đa với mọi tầng lớp xã hội, việc theo học hoàn toàn là tình nguyện.

Pháp Luân Đại Pháp hiện có tạị hơn 140 quốc gia và vùng lãnh thổ, đem lại lợi ích to lớn cho hàng trăm triệu người, nhưng lại bị đàn áp phi lý vô nhân đạo tại Trung Quốc, trái với công ước quốc tế về quyền con người.

Vô Cố Nhân

>> Lãng quên, thật đã lãng quên rồi