Tôi gặp nhân viên tín dụng lớn tuổi

Trong thời kỳ những năm 90, xí nghiệp chuyển đổi, tội rời khỏi những xí nghiệp công nghiệp đang đổ vỡ, rồi ứng tuyển vào một cửa hàng làm công việc tài vụ, bắt đầu công việc sinh nhai.

Trừ những hạch toán tài vụ, ngày thường tôi còn phụ trách các khoản vay. Do tôi với nhân viên tín dụng của ngân hàng làm việc. Người tiếp xúc với tôi là một bà cô lớn tuổi. Cô nhìn thì so với tuổi thực tế có vẻ trẻ hơn, rất ưu nhã, mỗi lần cùng tôi có vấn đề thì tôi hỏi cô thì cô đều nhẫn nại giải đáp.

Ông chủ của nhà hàng ẩm thực là người Đài Loan. Ông rất xem trọng tiết mục truyền thống, vào tiết trung thu năm đó, vì đơn vị lúc tài chính điều chỉnh còn chưa làm tới nơi, muốn kéo dài khoản vay, hy vọng nhân viên tín dụng có thể hỗ trợ thủ tục kéo dài thời gian vay. Ông cuối cùng muốn tôi đem phong thư đưa cho bà cô ở ngân hàng ấy. Lúc đó tôi còn không biết bên trong là tiền biếu. Đương lúc tôi đem phong thư giao cho bà cô, cô không nói gì cả, rồi thu lại, sau đó để tôi đợi một lúc rồi ra ngoài một lát.

Qua một lúc, đơn vị cho vay đã hỗ trợ, tôi tới ngân hàng gặp nhân viên tin dụng cảm ơn, cô cầm thư nói với tôi:”Trong thư này là tiền biếu trung thu và lãi, cảm ơn ông tổng của các bạn, tôi nếu như lúc đó không nhận lời, ông tổng biết việc kéo dài khoản nợ không thành, do vậy lúc đó trước tiên lưu ngân hàng, đợi sự việc hỗ trợ xong, thì liền cùng với lãi hôm nay đều trả lại.”

Xí nghiệp ngày trước, nhân viên tín dụng ngân hàng đều rất lớn, cứ đến năm đến tháng là yêu sách lễ phẩm quà biếu này khác, vị nhân viên tín dụng này đã làm tôi khởi lên sự kính trọng.

Cô nhân viên tín dụng nói tiếp: “Trước đây sức khỏe không tốt, đến nơi làm việc mà không có tinh thần, mỗi ngày hôn trầm, thường có bệnh, ảnh hưởng đến công tác, sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tuân theo Chân, Thiện, Nhẫn mà yêu cầu bản thân, mỗi ngày sức khỏe dồi dào, nếp nhăn trên mặt cũng ít đi.”

Một ngày, cô tới đưa cho tôi một bản “Chuyển Pháp Luân” chuyển đến cho giám đốc, tôi ở nhà liền xem qua quyển sách “Chuyển Pháp Luân”, của mẹ cầm để ở nhà, lúc đó mẹ đã tu luyện Pháp Luân Công rồi, tôi cũng từng đi cùng mẹ đi tới điểm luyện công, nhân vì lúc đó không nhìn thấy nhiều người trẻ tuổi, thêm nữa bận công việc nên không đi nữa.

Lúc này tôi mới chú ý đến, bên cạnh tôi rồi đến bên ngoài đều có người học Pháp Luân Công, đồng nghiệp ở đơn vị, hàng xóm nhà tôi, mọi người đối với họ đều rất bội phục, họ đạo đức cao thượng, thân tâm khỏe mạnh, thiện lương khiêm hòa, là lực lượng gì đã cải biến họ như vậy? Nghĩ tới chỉ có Phật Pháp vĩ đại mới có thể thực sự cải biến người ta.

Tháng 8 năm 1998, tôi cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Sau khi tu luyện, tôi đã hiểu, sự đề cao của cảnh giới tư tưởng tất nhiên sẽ làm thay đổi thân thể.

1951401200-5

Khi tôi học Pháp Luân Công không lâu, một ngày, tập thể nhân viên lễ tân tiếp khách ra ngoài ăn thịt nướng, thì toàn bộ đều bị miệng nôn trôn tháo, không thể tiếp tục công việc, nhân viên tài vụ chúng tôi ra quầy hỗ trợ, tôi đảm nhiệm thu tiền, lúc bàn giao phát hiện mình đã thu một tờ 100 nhân dân tệ giả, phát hiện rồi tôi bổ sung 100 tệ, quyết định cầm tờ tiền giả đến ngân hàng để máy hủy giấy bỏ nó đi, tuy là việc nhỏ nhưng thực sự cảm nhận đến việc tuân theo “Chân, Thiện, Nhẫn” làm người thì nội tâm rất thoải mái. Tôi muốn làm một người tốt, làm một người vì người khác.

Không lâu sau, bệnh mề đay đã làm tôi khốn khổ hơn 20 năm không uống thuốc mà biến mất.

“Đơn vị chúng tôi thiếu người như thế này”

Vào lúc xí nghiệp làm bản hạch toán, muốn có tỷ lệ tiêu thụ của mỗi loại hàng tiêu dùng. Quản lý nhân viên kho thông thường bỏ qua cái nhỏ chỉ xem cái hoàn chỉnh hoặc số lượng cả hộp, số lượng mà có một là không kiểm kê, sợ phiền nhiễu. Do không có căn cứ đầu tiên, tôi liền bổ sung vào nhóm kiểm kê kho, trong đó có một loại là hao phẩm cho túi sách nữ, mỗi bao một 100 cái, thực tế kiểm kê bình quân chỉ có hơn 60 cái, tôi liền gọi điện cho phía cung cấp, nói rõ tình trạng thiếu hụt, họ ghi nhận và nói sẽ phản ánh lên ông chủ. Qua mấy ngày, ông chủ gọi điện nói : “Chúng tôi cung cấp hàng hóa cho các quán, tiệm tinh tế của cả thành phố(Nơi chúng tôi gần 8 triệu người), từ đó tới nay chưa có người kiểm tra chuyện này, chị đến đơn vị chúng tôi nhé, đơn vị chúng tôi còn thiếu người như vậy.”

Bình thường nhân viên thu ngân tại quầy lễ tân của nhà hàng kết toán, mỗi ngân hàng đều dùng máy POS của mình để in thẻ, đưa nhân viên tới các ngân hàng đề làm việc, vì hấp thu các khoản còn tồn tại, ngân hàng mua lễ phẩm quà biếu đưa tới người làm tài vụ ở xí nghiệp nắm giữ máy POS, thường đưa một ít dù tránh mưa, khăn trải giường, bộ trà đẹp xuất khẩu, v.v. Tôi giữ vững tâm tính, từ trước đến nay không cần, không lấy về nhà.

Tôi còn phụ trách cung cấp nghiệp vụ kết toán hàng hóa buôn bán, lại cùng với nhà cung cấp thanh toán sổ sách, có một nhà cung cấp sản phẩm rượu biểu thị cảm tạ, đưa quà cho tôi, tôi đối với nhà cung cấp này nói: ” Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, không nhận quà biếu, xin ghi nhớ ‘ Pháp Luân Đại Pháp tốt’, xin cảm ơn các vị.” Đương thời là lúc tháng 8 năm 1999, Trung Cộng bức hại Đại Pháp vừa mới được một tháng.

Trong khoảng thời gian bị bức hại ở trại lao động, lớp tẩy não, rồi sau khi về nhà, điểm tư liệu cần nhân lực, tôi liền tham gia làm việc ở điểm tư liệu chân tướng, trong thời kỳ đó nhiều lần bị người xấu theo dõi, nhiều lần được Sư Phụ bảo hộ đã hóa nguy thành an, sau này điểm tư liệu nở rộ khắp nơi tôi lại bắt đầu tìm việc.

Lúc ấy tôi đã không làm công việc tài vụ đã 8 năm rồi, trong lúc ấy, công việc tài vụ trên máy tính đã phổ biến, các đơn vị thông thường đều dùng bản số sách mềm[trên máy tính], tôi tìm đến cửa hàng rượu 4 sao làm việc, trong sinh hoạt và công tác, nghĩ đến bản thân là người tu luyện, nhận ra trách nhiệm của mình, chịu khổ chịu những oán hận, không tính toán so đo, trầm tĩnh hơn, thời gian rất ngắn tôi đã thành thục toàn bộ công việc tài vụ. Trong thời gian năm mới, một người kế toán ở nơi khác, về nhà cùng người nhà đoàn tụ, trên thời gian do cô ấy tự thân quyết định, tôi ngày nào nghỉ ngơi cũng không quan tâm, vị kế toán đó rất vui mừng. Người đứng đầu quản lý tài vụ biết trong thời gian năm mới tôi đều làm việc thì rất cảm khái. Nhân viên an ninh áp lực lên ông chủ cửa hàng muốn khai trừ tôi, thì gặp ngay sự cự tuyệt từ ông chủ. Sau này tôi rời khỏi cửa hàng đó.

Sau khi điều chỉnh tâm thái của bản thân, tìm đến một nhà kinh doanh tư nhân làm công việc tài vụ. Xí nghiệp tư nhân yêu cầu đưa ra chứng minh thư và bản sao, tôi chỉ có bản chứng minh thư, không có loại khác, thông qua giám đốc giảng chân tướng, hiểu chân tướng giám đốc nói, việc này không vấn đề, công việc đối ngoại, do chị của anh ta phụ trách, tôi phụ trách đối nội. Người làm tài vụ khi trước không chuyển giao công tác, làm cho tôi mới vào nhiều khó khăn, và áp lực công việc, kế toán ở phía dưới cùng với quản lý kho không phối hợp, có một thời gian thực sự là khó khăn nặng nề. có mấy lần, lên đường đi tuần, không cầm được nước mắt. Nhớ đến Pháp của Sư Phụ, sau này người quản lý tài vụ trước của công ty, tôi chủ động liên hệ, lúc đi, tôn trọng đưa ra tới cửa, triệt để đem bất mãn và oán hận đặt xuống, sau này lại không gặp lại vị quản lý tài vụ kia nữa.

Một ngày, tôi tìm tới vị quản kho mà không phối hợp với tôi, vị quản kho rất kích động, vừa khóc vừa kể lại những khó khăn của mình, cô nói rằng cô có bệnh, không thể cúi đầu làm danh sách, tôi đặt tâm thái thăng bằng, tĩnh tại nghe cô ấy nói, đưa khăn giấy cho cô ấy lau nước mắt, nghe nói cô ấy không có thức ăn, tôi lấy táo đỏ mà mẹ tôi cho đưa cho cô ấy, kiểm tra bản thân đối với cô ấy quan tâm không đủ, sau đó, cô ấy nói với tôi: “Người tiền nhiệm trước của tôi từ trước tới giờ không nghe tôi nói, chỉ nói một câu ‘có làm hay không?'” cô nói rất đồng tình với tôi, tiền nhiệm không cùng chuyển giao công việc với tôi, cô bị tôi cảm động rồi, sau đó có thể phối hợp làm công việc quản kho.

Tại công ty này, chị của giám đốc có lúc trước mặt kế toán, quản kho, nhân viên thu ngân to tiếng trách mắng tôi, không để tôi chút mặt mũi, tôi rất đau khỏ, có lúc cũng nghĩ qua cũng nên rời khỏi nơi này, thông qua hướng nội sâu mà tìm, thay đổi tâm thái, tình huống lại xuất hiện chuyển biến.

Một lần, nghe chủ cửa hàng nói, giám đốc lúc tôi vừa mới tới cùng bọn họ nói: ” vừa tìm được một người phụ trách tài vụ mới(là tôi), làm việc nhiều năm rồi, có kinh nghiệm, rất chuyên nghiệp và tài năng.”

Rồi từ từ, công việc của tôi có khởi sắc, các khía cạnh đều thuận buồm xuôi gió, tôi hiểu rõ, làm người tu luyện không gặp việc gì ngẫu nhiên cả, vì tâm thay đổi rồi thì khi gặp việc có trách nhiệm tìm trong bản thân, các khía cạnh đều sẽ biến đổi. Thông qua tu luyện Đại Pháp đã xuất ra trí huệ, kiện toàn, hoàn thiện các hạng mục, chế độ của công việc tài vụ, giảm thiểu chiết khấu tiêu thụ không cần thiết, một năm có thể làm cho công ty tăng thêm 1 triệu nhân dân tệ lợi nhuận.

                                                 Tg: Học viên Pháp Luân Công tỉnh Liêu Ninh

Nguồn: http://www.xinsheng.net/xs/articles/gb/2016/4/14/53213.html