Câu chuyện này xảy ra ở Tương Dương (Hồ Bắc) vào cuối thời nhà Thanh. Một người đàn ông sinh sống bằng nghề giết mổ heo. Ông có bốn con trai và một con gái. Ba người con trai lớn theo nghề của cha kiếm tiền cuộc sống gia đình rất khá giả. Sau khi ông chết đi ba người con trai lớn vẫn tiếp tục nghề đó. Một ngày nọ họ mua một con heo về chuẩn bị mổ thịt. Thì họ bị sững sốt khi nghe con heo nói “Làm ơn đừng giết tôi, đừng giết tôi.” Họ hỏi ngươi vừa mới nói gì? Con heo nói: “Phải, ta là cha của các con. Đừng giết ta.”

nhan-qua-la-gi

Con heo tiếp tục: “Ta được đầu thai thành con heo, bởi vì ta phạm phải tội rất lớn đó là giết rất nhiều heo khi còn sống. Hôm nay ta được xếp đặt để gặp các con để truyền đạt một thông điệp quan trọng:Hãy từ bỏ nghề mổ heo và tìm nghề khác mà làm.”

Con heo chết sau khi nói xong. Mấy anh em từ sửng sốt chuyển sang buồn khóc thảm thiết và đem chôn con heo này. Họ chia nhau tài sản của gia đình và mỗi người đi một đường. Người con trai đầu trở thành đại lý bán gạo; người con trai thứ ba bắt đầu mở một cửa tiệm bán quần áo. Người con trai út vẫn còn rất bé. Người con gái thì theo chồng. Người con trai thứ hai là ngoại lệ, vẫn tiếp tục nghề mổ heo bất chấp lời cảnh cáo của cha mình.

Một hôm anh ta dùng hết gia tài của mình mua một bầy heo. Khi anh lùa bầy heo qua một bờ đê, một cơn gió mạnh đột ngột tới làm thành bão cát bao phủ cả vùng trời. Gió rất mạnh và tràn khắp vùng làm anh ta không cách nào mở mắt ra được. Anh ta không còn chọn lựa nào khác đành phải ngồi xuống bờ đê và đợi hết gió. Cơn gió kéo dài 4 giờ đồng hồ. khi anh ta mở mắt ra, không thấy còn con heo nào cả. Anh đã mất sạch hết tiền. Anh ta cảm thấy hối hận, và ngồi ở đó khóc và khóc đến khi đôi mắt bị mù.

Tới đây câu chuyện vẫn chưa chấm dứt. Mọi thành viên trong gia đình người con trai đầu bị chết vì những thứ bệnh, chỉ có bà nội thì ngoại lệ. Người con trai thứ hai bị mù mắt nên sống độc thân suốt đời. Trong năm đứa con của người con trai thứ ba, hai đứa bị điên, một đứa thắt cổ chết, một đứa nhảy sông tự tử. Còn Người con gái lấy chồng sinh được đứa cháu ngoại là một bé gái cũng bị bệnh tâm thần. Sau cùng là người con trai út, không thể có con được nên xin hai đứa con nuôi nhưng nuôi không được cũng chết luôn. Không phải những việc này đều là do nghiệp từ giết mổ heo hay sao?

Khi một vài người của thế hệ sau của nhân vật nói trên vẫn còn sống, tôi không dùng tên thật của họ trong bài viết này. Người thợ mổ heo nói trên là ông nội của cha tôi. Nguyên nhân tại sao tôi viết ra câu chuyện lịch sử của gia đình này là để nhắc nhở con người, luân hồi là một thực tế và sống tốt hay xấu gánh chịu hậu quả khác nhau.

Tác Giả: Niệm Từ
Nguồn: chanhkien.org