Sư khác biệt giữa chữ Ái trong văn tự truyền thống cổ xưa và chữ Ái giản thể hiện đại dường như phản ánh thực trạng xã hội một cách sâu sắc.
Chữ Ái 愛 truyền thống gồm chữ Tâm 心 (Trái tim) nằm giữa chữ Thụ 受 (Thụ nhận, chịu đựng) – Yêu là cần đón nhận tình cảm của đối phương cùng với việc chịu đựng các khía cạnh tính nết của nhau, Tâm cảm ấy cũng ẩn giấu trong lòng, dẫu có đấy mà không phô trương.
Chữ Ái 爱 giản thể, Trung Cộng lược bỏ chữ Tâm 心 thành ra Yêu mà không có Trái tim, yêu vẻ bề ngoài, yêu không bao dung.
Quả thực là:
“Ái xưa đủ nghĩa thanh cao
Giữa lòng chữ Thụ chen vào chữ Tâm
Nhủ lòng Chịu-Nhận mà thương
Chút tình ân ái cũng dường sắt son
Còn nay chữ Ái vô Tâm
Yêu ngoài da thịt, thua phần bao dung”
Vô Cố Nhân