Barbara Gay sống ở Missouri, Hoa Kỳ, là một bệnh nhân nữ mắc bệnh lupus ban đỏ hệ thống, cô bị bệnh khi còn học đại học. Trong gần 10 năm, cô phải sống nhờ thuốc và vật lộn một cách vô vọng với căn bệnh quái ác.

Lupus ban đỏ (SLE) là một bệnh tự miễn mãn tính, bệnh không có nguyên nhân đặc hiệu nào cả. Mức độ nghiêm trọng của các triệu chứng khác nhau tùy mỗi người. Bệnh có thể khiến hệ thống miễn dịch sản xuất tự kháng thể và tấn công các tế bào và mô của chính nó, dẫn đến viêm và tổn thương mô. Bệnh nhân có thể chết trong vài ngày sau khi chẩn đoán, hoặc dựa vào thuốc suốt đời, không thể chữa lành. Cũng vì đây là bệnh rối loạn hệ thống miễn dịch nên dễ gây ra nhiều biến chứng, bệnh nhân có thể đối mặt với nguy hiểm tính mạng bất cứ lúc nào, và dễ rơi vào những cảm xúc tiêu cực, bi quan.

Barbara
Barbara và con gái vào năm 1986. (Ảnh qua Theepochtimes)

Vì sốt liên tục, suy nhược toàn thân, đau đớn và các triệu chứng khác, Barbara không thể đi làm bình thường từ năm 20 tuổi, vì vậy cô phải nộp đơn xin trợ cấp khuyết tật của chính phủ để sống qua ngày. Mặt khác, do sử dụng steroid trong thời gian dài để khống chế bệnh, dẫn đến tình trạng viêm mạch, vỡ mạch máu, việc “sống” trở thành một “nhiệm vụ” khó khăn mà Barbara phải đối mặt.

Bởi vì mẹ của Barbara là người có khuynh hướng bạo lực, nên cô đã có một tuổi thơ không mấy tốt đẹp và từng nhiều lần nghĩ đến việc tự tử. Thời con gái, cô thường xuyên bị trầm cảm do gia đình có nhiều biến động. Cô đơn, bất lực và bệnh tật khiến cô hết lần này đến lần khác tìm đến rượu và ma túy để trốn tránh hiện thực, giờ đây lại thêm hoàn cảnh nghiệt ngã khi phải nhờ đến sự giúp đỡ của người khác mới có thể sinh tồn, cô càng thêm chán nản, và ý định tự tử đã không ít lần trỗi dậy mạnh mẽ trong đầu cô. Nhưng nghĩ đến những tổn thương tâm lý mà cô sẽ gây ra cho con gái và chồng bằng cách tự kết liễu sinh mệnh, Barbara lại do dự. Ngày qua ngày, cô dường như phải đấu tranh giữa sự sống và cái chết.

Để tránh làm những điều ngu ngốc do nhất thời kích động, cô quyết định đến gặp bác sĩ tâm lý, cố gắng thoát khỏi trầm cảm và đối mặt với cuộc sống, dũng cảm vượt qua. Thật không may, Barbara sau đó được chẩn đoán mắc thêm bệnh viêm khớp mãn tính. Nhưng lúc này, cô đã có ý nghĩ sẽ cải biến cuộc đời mình, cô không còn muốn sống trong những chuỗi ngày đen tối và chán chường nữa.

Vào ngày 6/2/2000, Barbara bước vào thư viện cộng đồng để tìm câu trả lời mà cô khát khao muốn biết. Cô lang thang trên lối đi giữa các giá sách, tìm kiếm tất cả các loại sách, và vô tình nhìn thấy một tờ rơi có màu sắc rất bắt mắt ở kệ thấp nhất. Sự tò mò khiến cô phải mở ra xem thử, hóa ra đó là một tờ rơi giới thiệu về một môn Thiền ở phương Đông: Pháp Luân Công.

Có lẽ đó là duyên phận của cô, tờ rơi với giới thiệu đơn giản về các bài tập đã cho Barbara một cơ hội để có được cuộc sống mới.

Tờ rơi
Tờ rơi giới thiệu về môn Thiền phương Đông: Pháp Luân Công. (Ảnh qua Soundofhope)

Cô nhìn thấy 3 chữ tiếng Trung lớn “真, 善, 忍” (Chân, Thiện, Nhẫn) cùng phần biên dịch bằng tiếng Anh bên dưới, sau đó cô lập tức liên hệ với tình nguyện viên hỗ trợ tại địa phương được ghi trong tờ rơi, rất nhanh cô nhận được cuốn sách chính của Pháp Luân Công – phiên bản tiếng Anh của cuốn “Chuyển Pháp Luân”. Sau khi mang sách về nhà cẩn thận đọc, cô bắt đầu tập luyện môn khí công với các động tác đơn giản, nhẹ nhàng này.

Trong cơn tuyệt vọng, Barbara giống như đang chìm nổi giãy dụa giữa đại dương bao la thì bất ngờ nhìn thấy một ngọn hải đăng, sau khi luyện công không lâu, cô ngỡ ngàng nhận ra căn bệnh lupus hành hạ mình hơn chục năm đã không còn nữa! Chỉ 3 tháng sau khi tập luyện, cô đã hoàn toàn bình phục sức khỏe, cảm thấy thể lực rất tốt, thân mình nhẹ như một con chim én, được trải nghiệm cảm giác mỹ diệu khi thân thể không có bệnh tật.

Cô nói: “Lúc ấy tôi không ngờ tới bệnh sẽ khỏi, tôi cũng không biết nó có thể khỏi, nhưng bệnh thực sự đã khỏi, mà lại khỏi quá nhanh, gần như thần kỳ.”

“Sau khi hồi phục sức khỏe, tôi có thể làm bất cứ công việc nặng nhọc gì và có thể tham gia công tác như một người bình thường. Đồng thời, những dấu ấn để lại trong trái tim tôi bởi những đau khổ của tuổi thơ cũng đã biến mất một cách thần kỳ.”

Cho đến nay, Barbara đã tu luyện Pháp Luân Công được hơn 20 năm, cô cho biết rằng mỗi ngày cô đều có một tinh thần thư thái và thể lực dồi dào.

Tân Sinh Net (Theo soundofhope.org)

☸ Pháp Luân Đại Pháp, cũng gọi là Đại Pháp hoặc Pháp Luân Công, là môn rèn luyện tinh thần và thể chất theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, tìm về nguồn cội chân thực của sinh mệnh. Pháp Luân Đại Pháp hiện tại phổ biến trên 140 quốc gia vùng lãnh thổ, mang lợi ích to lớn cho hàng trăm triệu người, nhưng lại bị đàn áp phi lý vô nhân đạo tại nơi xuất xứ Trung Quốc, trái với công ước Quốc tế về quyền con người.

☸ Tham khảo: https://bit.ly/co-duyen

>> Vạn năm một thuở thênh thang cổng trời